CLB Ngôi Sao Nhỏ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CLB Ngôi Sao Nhỏ

Nơi trao đổi bàn luận của các thành viên CLB Ngôi Sao Nhỏ
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Câu chuyện văn hóa

Go down 
Tác giảThông điệp
Thư viện
Teacher
Thư viện


Tổng số bài gửi : 12
Join date : 24/11/2008

Câu chuyện văn hóa Empty
Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện văn hóa   Câu chuyện văn hóa EmptySun Dec 21, 2008 2:30 pm

Lòng nhân ái


TT - Có lẽ đã lâu tôi mới gặp lại hình ảnh này trên phố: một cô bé trong đồng phục học sinh từng bước cẩn thận đưa một em bé bị hội chứng Down băng qua một ngã tư trên đường Nguyễn Hữu Cảnh (TP.HCM).
Nét ngây ngô của căn bệnh trên khuôn mặt em như dịu đi trong nụ cười vô tư với người chị mới quen. Tôi đã không theo em để biết em học trường nào và để hỏi em học điều nhân bản đó từ đâu, song em đã làm một điều mà thời nay không ít người lớn cũng thờ ơ. Chúng ta thường tự lý giải cho sự thờ ơ ấy bằng áp lực thời gian, song ngay ở những nơi áp lực công việc nặng nề như nước Nhật, người nhân viên cũng không bị thôi việc vì lý do dừng lại giúp người và đến sở làm muộn.
Hồi học tiểu học, tôi còn nhớ cô giáo tôi, tuy lúc đầu không hài lòng vì một bạn đến lớp muộn, song cô đã dành những phút cuối buổi học hôm đó để bạn tôi kể lại câu chuyện trên đường đến lớp sáng nay. Cha bạn đã dừng xe để sơ cứu một người bị tai nạn gãy xương. Cha bạn đã đến bệnh viện muộn, còn bạn ấy thì đến lớp muộn.
Cô giáo tôi đã trìu mến nhìn bạn tôi: “Đó là những phút đi muộn cần thiết trong đời, trò nhé!”. Người bạn tôi ngày nào nay đã trở thành thầy thuốc, và cũng như cha, anh cũng thỉnh thoảng đến bệnh viện muộn vì giúp người bị nạn trên đường. Song anh tâm sự cũng không ít lần anh gặp sự cố vì sự nhiệt tình ấy.
Người ta không tin vào lòng tốt của anh nếu anh không nói mình là thầy thuốc và tình trạng nguy kịch của nạn nhân. “Thế cậu có nản lòng không?”. Bạn tôi chỉ cười đáp lại câu hỏi của tôi: “Mình luôn tin vào những điều tốt, và mình không thể thờ ơ dù người thân nạn nhân có chút gì nghi ngại”.
Ngày còn bé, lúc qua đường cạnh bố, khi gặp một người già lọm khọm qua đường, bố thường bảo tôi: “Bố giữ tay ông bên này, còn con nắm tay ông bên ấy, bố con mình đưa ông qua đường, con nhé!”. Cảm ơn hình ảnh em bé bị hội chứng Down sang đường cùng cô học sinh nhỏ chiều nay, làm cho con đường ngày ngày chúng ta qua thắm thêm lòng nhân ái.
LƯU TRỌNG TUẤN
Về Đầu Trang Go down
 
Câu chuyện văn hóa
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện "ấy" là chuyện gì (cấm người lớn vì sẽ có ý nghĩ đen tối)
» chuyện cậu bé lớp 7/3
» Câu chuyện về chiếc túi khoai tây :D
» Vật kỉ niệm - Một câu chuyện văn hóa
» ki su Hue: Mot chuyen di!!!!(Nhom 2)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CLB Ngôi Sao Nhỏ :: Thư Giãn - Chia Sẻ :: Sách - Truyện-
Chuyển đến